Tôi đưa cốc sữa cho Châu rồi áp mặt vào ly còn hun hút khói của mình. Hơi ấm tỏa ra dễ chịu khiến tôi tỉnh táo hơn. Mới bốn giờ sáng mà. Chẳng hiểu sao tự nhiên Châu không ngủ. Tôi giật mình tỉnh dậy mới biết nó trốn ra đây. Cơn gió bấc lùa qua se se lạnh. Tôi vắt chiếc khăn len dài sang cổ em gái, kéo nó lại gần rồi buộc một nút bằng hai đuôi khăn. Từ rất lâu rồi, hai chị em tôi cũng có một sợi dây gắn kết nhau như thế.
Tôi thích Quân. Không, tôi thật sự yêu Quân. Nhưng mọi chuyện xảy ra, không quá đột ngột, chỉ có điều tôi chưa chuẩn bị để đón nhận cái gì. Giống như Châu, tự nhiên tôi có cảm giác muốn “yêu một người”. Lại là “muốn” chứ không phải “biết” yêu. Tôi lo sợ vì điều đó. Liệu có khi nào tôi và Quân lại kết thúc như lần trước? Và có khi nào chúng tôi không còn may mắn nói chuyện lại với nhau mà sẽ là mãi mãi xa lạ. Thật khó để quyết định giữa “yêu” và “không yêu” khi chính con tim còn mang nghi ngờ.
hết !
key : blog tinh yeu yeu mot nguoi , Blog Tình Yêu : Yêu một người..