Lãng Tử

Blog Truyện Ma : Oan Hồn Chị Nhành...


Chào các Bạn, 
củng lâu lắm rồi nơi đây chưa có ai đăng bài nơi đây, nay mình viết bài nầy cùng các bạn trên diển đàn. xem cho đở buồn nha, 
ok chuyện kể bài nầy hoàn toàn có thật 100/100 đó các bạn, OK nào mời các bạn cùng nhập đề hiiii
Blog Truyện Ma : Oan Hồn Chị Nhành...
Blog Truyện Ma : Oan Hồn Chị Nhành...


Các bạn có biết trái gùi không , là một loại trái cây mọc ở trong rừng. có nhiều nhất là vùng bình long lộc ninh đó các bạn,trái gùi vào mùa mưa bà con người việt củng như người thượng. họ hái đem ra chợ bán, trái gùi chín ăn rất ngọt ;trẻ con người lớn củng ưa thích , nào mời các bạn nghe câu chuyện của chị Nhành qua xâu gùi bến cát, mà trước đây đả được nhạc sỉ Viển Châu soạn thành sáu câu vọng cổ nói về xâu gùi bến cát ,câu chuyện xẩy ra vào năm 1960 tại làng an thạnh. huyện lái thiêu. tỉnh bình dương,


Chị Nhành mới sáng tinh mơ trời lạnh buốt mà chị đả kẻo kẹt trên vai quang gánh. hai đầu gánh nặng triểu nồi xiêu,chén dĩa.
mua từ lò gốm lái thiêu . đem bán ở hướng quản bình long ,chị ra đi lúc trời còn tối trên đường làng quanh co. để cho kiệp chuyến xe lửa tốc hành về bình long lúc 4 giờ sáng
sau khi bán xong hàng,chị lại đáp chuyến xe trở về từ ga Bầu bàng .vào lúc 3 giờ chiều cùng ngày,khi xe ngừng lại ga bầu bàn , thì chị Nhành sợ trể xe vội vả chạy mua xâu gùi về làm quà cho con, xe đang lăng bánh chị cố bám leo lên . nhưng tay chị còn cầm xâu gùi, gì trật tay mà chị té xuống đường, khiến xe lửa cán chị chết ngay , mà tay vẩn nắm chặt xâu gùi
Chị đả chết rồi nhưng hồn chị rất linh . chị thường hiện về thăm chồng con ,và luôn báo mộng cho anh nhành, 
Chuyện bà hàng xóm kể ;
bà tư nhà bên cạnh ,gì thấy anh cô đơn lại quá nghèo, vợ mói chết được vài tháng ,lại có con nhỏ nên bà thưong cho hoàn cảnh của anh , bà nhận trông nom đứa bé mổi ngày cho anh đi làm phụ hồ , mà kiếm sống qua ngày
nhà của bà cách căn chòi của anh Nhành không đầy 100m
khoản cách là một hàng chuối. nên bà nhìn sang củng rỏ lắm
hôm nay bà nhìn thấy co một người đàn bà. từ sau nhà lom khom múc nước rửa chân ngay sàn nước sau nhà. khiên bà sanh nghi là ăn trộm. nhưng chột nghĩ nhà Anh Nhành nghèo quá có cái gì đâu mà trộm chứ,môt lát sau bà nhìn thấy ngứời đàn bà đó cầm cây chổi quét sân nhà phía sau ,bà liền nói thầm, quĩ quái cái thằng nầy vợ mới chết lại rướt con khác vào nhà, mà chẳng nói với mình một tiếng, nó có vợ mới rồi tội gì mà trông con cho nó chứ, để chiểu mầy về chưởi cho nó một trận thằng mất dạy, bà chỉ chưởi vậy chứ bà rất thứơng anh nhành,khi anh về vội đến nhà bà bế con về thì bà mắn anh ta, thằng khỉ nầy mầy lấy vợ hồi nào mà không cho tao hay biết vậy chứ, mai mầy đừng mang con qua gỏi tao nửa. tao không nhận đâu,anh nhành ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì, ủa con có lấy vợ hồi nào đâu bà tư, 
bà nói, vậy con nào quét sân cho mầy hồi trưa ,tao thấy rỏ ràng chứ có nói oan cho mầy đâu, 
anh nhành cười ngất ,bà ơi tha cho con đi, nghèo khổ thây bà
cơm con chưa có mà ăn, ai chiệu lấy con mà bà nói vây chứ
không tin bà lại nhà xem coi có ai không .
bà tư tức quá nói , được được,mầy còn chối nửa hay không đi với tao về nhà rồi biết,
cả hai cùng về nhà anh nhành, thì thấy vắng lạnh chỉ có con gà mái đang dấy ổ đẻ trong biếp thấy có người nó quãng hốt bay cái dù ra sân làm tro bụi bay mịt mù,
hai nười nhìn chung quanh bốn bề yên lặng lạnh lẻo đến nổi da gà, trên bàn thờ chị củng chẳng có đèn nhang gì.khiến khung cảnh càng thêm tiêu điều lạnh lẻo đến nổi bà tư củng rởn tóc gáy, bà lẩm nhẩm lạ thật .tao thấy rỏ ràng mà có con nhỏ nào nó lom khom quét sân hồi trưa mà, tao kông thấy măt nó chỉ thấy phía sau lưng nó lom khom thôi, bậy thật hồi ấy tao quên lửng sao không chạy qua dòm mặt nó chứ.
không lẽ là ma, bà vừa nói vừa nghĩ,A không lẻ ,không lẻ là là, bà dừng ngai chổ nầy và ngó lên bàn thờ chị nhành, khiến anh nhành nhìn theo bà mà củng thấy ơn ớn sợ, cái gì đó còn bí mật mà bà tư không nói hết lời;

Đêm nay là ngày đúng 100 ngày làm giổ chị nhành vào rạng sáng anh sẻ mua cái gì đó cúng cơm cho chị. anh phân vân không biết định liệu lẻ nào, làm sao củng phải rướt một ông thầy chùa, tụng cho chị một sấp kinh cầu siêu cho phải tình phải nghĩa,ngặt nổi anh làm phụ hồ lương quá ít ỏi ,cha con sống lây lất qua ngày, lại nhầm mùa mưa nên công việc xây cất nhà cửa không có thường . khiến anh thất nghiệp liên miên.
anh để con nằm ngủ trong mùng trên cái chõng tre . anh ra cái võng găng ngan cây cột nhà nằm suy nghĩ miên man
dưới ánh đèn dầu nhỏ leo lét treo trong buồng ngủ, không đủ ánh sáng lọt ra ngoài ,anh thấy lờ mờ một bóng người lom khom, kéo cái mền đấp cho đứa bé, anh bật ngồi vậy chạy vào, thì chẳng thấy có ai, đứa bé vẩn đấp cái mền lên tới ngực nằm ngủ bình thường, anh ngó bốn bề điều chìm trong yên lặng,không một tiếng đông nào càng làm cho anh nổi gai óc, anh vội đi ra bàn thờ chị nhành tìm nhang đốt nhưng chẳng còn cây nào, anh nhành lấy một cây nhang cùng, còn có tí xíu đốt đở cho vợ ,mà khẩn vái, em có linh thiêng thì phù hộ anh mạnh khoẻ nuôi con , niếu em có về thăm con . đừng làm cho con nó thấy mà nó sợ,
anh nhành khẩn vái xong rồi lại võng nằm trời càng về khuya
anh củng thiếp đi. vào giất ngủ mệt mỏi

Đứa bé chìa sắp vé số trước mặt anh nhành mời mọc, chú ơi mua dùm con tờ vé số đi chú , từ xưa tơi nay anh nhành không ưa mua vé số,một mặc là không có tiền, nhưng hôm nay sao anh thấy thương hại đứa bé đen đúa còi cọc óm tong, đội cái nón rách, anh định sẻ mua dùm nó một tâm vé số
thì đứa bé nói , chú mua giúp cháu đi thế nào chú củng trúng mà, anh nhành cười ,thật hôn đó mậy, mầy biết trúng sao không để lảnh tiền mà bán cho tao. đứa bé nói , phần của chú là chú trúng, con làm sao lảnh được, anh cười xoa đầu đứa bé thằng khôn thật ha , buôn bán củng biết mánh dữ đó chứ
bổng anh giựt mình tỉnh giất .A thì ra anh nằm mơ.

Sáng nay la ngày kỵ cơm 100 ngày cho chị nhành,anh ẳm thằng con sang gởi bà tư, anh kiểm lại số tiền ,củng có thể mua một con gà.và môt ít bánh trái làm giổ cho vợ,số tiền đó anh bỏ vào cái bịt nylong cẩn thận, con ngoài số tiền lẽ an ghé quán uống ly cafe cho ấm bụng . và có thể mua một gói thuốc lá,
bổng anh nhìn thấy đứa bé bán vé số y như hồi hôm nằm mộng. nó củng óm nhom đầu đội cái nón vải rách tả tơi ngoài dành,và đưa sấp vé số mời mọi người ,vé số đây độc đắc một triệu đồng chiều sổ đây , mua dùm con một tờ đi chú, thế nào ông bà củng cho chú trúng,đứa bé chìa ngay cọc vé vào anh,anh nhìn thấy nó là anh đả rợn gai óc cả người, không khác nào giấc mộng hồi hôm,
anh liên nói, thôi cháu cứ rút đại cho chú một tấm đi. tấm nào củng được, thằng bé liền xoè cả sấp vé ra ồi rút một tờ đưa cho chú, mà nói chú có trúng thì thưởng cho con nha.anh nhành bảo, được rồi hú trúng thì khỏi nói chú sẻ cho cháu mua quần áo ,xe đạp, để cháu đi bán vé số nha,
anh nhành đang ngồi sau nhà rửa chén bát sau tiệc cúng cơm cho vợ lúc ban trưa, thì đứa bé chạy vào la lên chú ơi chú trúng rồi, con tìm nhà chú quá trời .lại quán cafe hỏi họ chỉ con vô đây, chú trúng một trăm ngàn lô thứ nhì ,
anh nhành đứng lặng người. nghe nổi cả gai óc khi thằng bé báo tin, cháu có gạt chú không đây, 
thiêt mà ai gạt chú làm gì, rôi nó đưa tờ dò số cho anh, thì anh nhìn vào hàng số trúng mà hoa cả mắt,
anh không ngờ một giất mộng lại linh như vậy, nhớ lời hứa anh sắm cho đứa bé chiếc xe đạp và mua áo quần cho nó,vàcho nó mấy ngàn làm vốn,
còn phần anh thì mua thiết, cây cột làm lại đựợc cái nhà cho khan trang một tí, anh củng sắm được chiếc xe gắn máy ,để đi làm mổi ngày, tuy số tiền không lớn lắm, nhưng so với anh suốt cả cuộc đời chưa chắc anh tìm đưọc, gì môt ngày công phụ hồ chỉ có 30 đồng, một tháng chưa chắc anh làm đựợc tới 300 đồng, thì số tiền mộ trăm ngàn ,đối với anh là quả thật là rất lớn lao.

câu chuyện được loan truyền hết người nây đến người nọ, về hồn linh của chị nhành báo mộng cho anh trúng số ,thấu tai
các nhà báo, họ vội vả mở cuộc phỏng vấn anh và đang tin hồn chị nhành báo mộng rầm rộ ,cả mấy ngày
ông soạn giả VIỂN CHÂU củng viết một bài ca vọng cổ thời đó cho ca sỉ út trà ôn hát trên dỉa hát , bán chạy như tôm tươi 
soạn giã VIỂN CHÂU hốt bạc lúc bây giờ quá mạng

sau đây xin trích một đoạn về bài ca đó cho các bạn cùng thưởng thức

Nghe vẻ, nghe ve về tình MẨU TỬ 
ai đi xe lửa saigon lộc ninh
đế vùng bến cát nghe con trẻ hát
mẹ đi,,,,,,,, chợ chớ ở lâu
khi về mẹ nhớ mua xâu trái gùi 
con chờ xe lửa thúc còi
ra ga đón mẹ lấy gùi ăn chơi,hờ,,,,,,,,,

đó là câu vè đầu bài ca vọng cổ , về xâu gùi bến cát cống hiến các bạn ,đến đây tạm dừng chúc các bạn vui vẻ khi đọc bài này...

Hết !

Key : blog tinh yeu oan hon chi nhanhBlog Truyện Ma Oan Hồn Chị Nhành...