Lãng Tử

Blog Truyện Ma : Khâm phục ba tôi nặng vía khủng khiếp


Tôi rất là khâm phục ba tôi. trong khi tôi là một người cực kì yếu bóng vía( nhà tôi có 2 chị em mà đứa nào cũng sợ ma), bị ba chửi hoài là sao con ba mà ko giống ba.
ba tôi có nhìu chiện để kể lắm, trong topic này tôi sẽ từ từ kể cho các bạn nghe và chiện của dòng họ nhà tôi nữa...
Blog Truyện Ma : Khâm phục ba tôi nặng vía khủng khiếp
Blog Truyện Ma : Khâm phục ba tôi nặng vía khủng khiếp


PHẦN 1: khi ba tôi còn nhỏ
Hồi đó bà cố nghèo lắm, ông nội tôi thì lấy vợ nhỏ nên bà nội tôi ở vậy 1 mình nuôi 4 đứa con( ba tôi là đứa lớn nhátvà có mình balà boy).
từ nhỏ các cô tôi và ba đã phải đi kiếm tiền rùi.cô 3 thì đi lấy rau muống, cô 4 thì đi lấy kem bỏ sỉ bán, chỉ có cô út là sướng ăn học đàng hoàng và ko phải đi làm. Còn ba tôi làmđủ nghề, cái ji2 làm được là làm ah. làm đủ thứ nghề nhưng tối là nhận thêm nghề canhnghĩa địa nữa.
Tối nào cũng ra đó ngủ mà lúc đó khoảng 10 tuổi chứ mấy, ra đó ngủ rùi người ta trả 2 hay 3 ngàn ji2 đó về đưa bà cố. bà cố la hoài, ko cho đi vậy mà đêm nào cũng đi.
Ba tôi kể ra đó thấy ma trơi (photpho trong xương người gặp ko khí phát sáng) ổng khoái wa trời-----> pó tay
bà cố sợ ko cho ra nên kêu cô 4 cột ba vào giường, tối ngủ mà cứ như có ai kiu dzậy ra đó chơi chung thế là ba tôi kiu cô 4 cởi trói chạy ra đó ngủ, chứ ko ngủ ở nhà
Cái nì tôi nghi là ra đó chơi hoài nên vong nómến nó rủ đi chơi.
...
PHẦN 2: Khi tuổi thiếu niên
lớn hơn chút xíu, lúc đó cũng chiến tranh mànên người ta chết nhiều lắm, (bên hông nhà ngày xưa là nghĩa địa), tụi trong xóm hay ra đó móc túi mấy người chết lấy tiền đi mua đồ( mà tiền toàn máu me ko--> gúm) , ba tôi thấy cũng ham mà bà cố chửi té tát nên mới ko đi.
Rùi ba ko những ra ngủ canh mồ mả cho người ta , mà còn kiêm thêm canh nhà xác bệnh viện.......HIC
ba kể tỉnh rùi là ngủ đó đã lắm, tại hùi đó đâu có máy lạnh đâu, chui dzô trỏng ngủ mát thấy mồ........HIC. Ba còn kể ở trỏng ba thấy người ta may xác hoài, tại hùi xưa bom mìn làm lủng bụng , đứt đầu đủ thứ...Ba coi ngườ ta làm thấy khoái.
Một hôm có bà kia bị đứt ...cái ji quên rồi, ba nói ông đó cho ba may thử.Rùi ba khấn trong đầu" tui may bà lại là làm phước cho bà chết cho nó đẹp đẽ thôi, bà đừng có về mà phá tui nha", thế là ba may , mà còn được khen là may đẹp nữa mới ghê chứ..
Rùi quay lại việc ở nghĩa địa, ba tôi cùng 2 thằng trong xóm( 2 thằng đó chắc cũng thuộc laọi cứng vía mới ra nghĩa địa chơi chung với ba) chơi cầu cơ. Mà ko phải lấy cáicơ bình thường như mọi người. Ba tôi hồi đó khéo tay lắm, ji cũng làm được, ba lấy cái mảnh xương đỉnh đầu của hộp sọ mài ra hình trái tim để làm cơ
Ack, chắc cái thằng bị mài sọ nó tức điên ghê lắm.....ba nói 2 thằng kia để tay sao nó lên chạy wa trời, tới lượt ba nó nằm im re lun, ko nhúc nhích, thế là ba bị 2 thằng kia chửi là mày nặng wa nó ko lên nổi , mất vui....Tèng teng
Hùi chiến tranh, xác người nằm quỏng quơ ngoài nghĩa địa ất nhiều. Một hôm trời mưa gió bão bùng, người ta đi bắt ếch ngoài nghĩa địa, trời rất lạnh.....
ba tôi cùng 2 thằng kia dựng một cái xác nào đó nằm đó lên, cột dựa vào cột, lấy điếu thuốc nhét vào tay, cho nó ra dáng đang hútthuốc.
trời lạnh wa, mấy người đi bắt ếch lại xin " anh ơi cho e xin điếu thuốc, lạnh wa"...ko thấtrả lời, nhì kĩ thì tá hoả, ko chạy nổi mà bò lun.....Ba tui cười we trời...HIX
...
Phần 3: ba tôi đi lính
Ba mới học lớp 9 đã bị bắt đi lính. ba phải đóng quân ở nhiều nơi, tôi nhớ nhất là ba kể ở Bình Thuận. Người ta có câu" cọp Khánh Hoà, ma Bình Thuận" mà. Tức là cọp chỉ có ở Khánh Hoà là dữ nhất, còn ma phải ở Bình Thuận là nhiều nhất.
Ở đó ba nghe dân làng kể là ngay giếng nước gần chỗ ba đóng quân có một con nhỏkia tự tử, nghe nói là tối nào nó cũng về ngồi trên thành giếng soi gương....T_T. Ba tuikhoái lắm, thế là hum đó tranh với thằng línhkia để gác khu đó, xem coi con ma nó có ra ko..
Trời chập tối, ba đã vác súng ra giếng ngồi, ngồi 1 tí trời tối thui. Ngồi tí nữa, ba nghĩ là ngồi đây choáng chỗ nó ngồi nên mới gác súng đi vòng vòng( vừa đi vừa canh cái giếng à nha), ...tới sáng lun ko có con nào hiện ra hết....
Còn thằng chung đơn vị nó cũng gác ở đó, sáng hum sau thấy nó tái mét, nó kể thấy con nhỏ đó đứng soi gương...nó quíu quá mún tè trong quần lun. Rùi hum khác và hum khác nữa, nhìu thằng bị lắm, thế là ba tui nổi tiếng lun là đi gác về mà khoẻ re......
...
đây là hồi ba tôi cùng người bạn đi làm ăn xa ở Đà Lạt thì phải...Hum đó ba tôi cùng với bạn ba tôi...(.à mà ko là chú của tôi..hehe) lênđó để buôn bán xe, nên 2 người thuê nhà trọ ở.
Thế là ngủ trong phòng đó, thấy nó cũng hơi u ám nhưng ai cũng lăn ra ngủ ngon lành , ko có để ý ji xung quanh phòng hết.
Tối hum đó chú tôi mơ thấy có 1 bà kia về ngồi kế bên giường cười với chú rồi đè chú thì phải..sợ wa, hum sau chú nói với ba tôi thì 2 người cùng ra hỏi bà chủ nhà. Bà đó kểlà có bà đó tự tử trong phòng đó, nên có treo hình bả để thờ trong phòng .
Về phòng nhìn quanh thì thấy có hình bà đó thật, chú tôi bảo " trời ơi là bà này nè anh hai". thế là ba tôi bảo bà chủ sao ko bỏ tấm hình ra thì bả nói " nếu treo hình thì chỉ có phòng đó là bị quậy thôi, ko treo là quậy nguyên nhà lun đó".
.
Nghe thế, chú tôi sợ quá thu xếp về Sài Gòn ngay, còn ba tôi vẫn ở lại vì công chuyện chưa xong mà. Trước khi ngủ ba tôi nhìn tấm hình phơ phất trong đêm tối( hùi đó đâu có đèn điện neon đâu, đèn tròn nên ánhsáng leo lét lắm), ba thấy tấm hình bùn lắm mà ba thấy hình như bả nhoẻn miệng cười.........T_T
ùi sau đó ba dậy, ra xin bà chủ nhà mấy cây nhan rồi khấn vái" tui đi làm ăn xa, ở đây tui cũng ko quậy ji bà, thui bà thương tui đừng phá để tui ngủ lấy sức làm ăn " rùi cứ thế ba ngủ tới sáng, ở đó mấy ngày lun cũng ko hề hấn ji....hihi
tôi nhận ra 1 điều từ những chuyện của ba tôi, tôi thấy ba tôi hay tôn trọng người chết nên hay khấn vái , mà phải thành tâm mới được yên thân.....
đó là chuyện ma ngày xưa của ba tôi ở Đà lạt, và sau đây là của tôi cũng ở Đà Lạt
...
năm đó là mùa hè, mình lại được ba mẹ cho đi đà Lạt chơi.( hầu như năm nào cũng đi).
Lúc đó, đông khách lắm, đi giáp vòng cái thành phố lun mà cũng ko có phòng...thật sựlà ko có phòng. Đi rảo rảo 1 hồi thì thấy 1 cáinhà trọ kia, thấy cũng bình thường thôi nhưng ko bít ai bảo cứ vào đó ở, trong khi mấy cái khách sạn ở gần đấy thì ko vào hỏi.
Hỏi thăm thì còn dư đúng 1 phòng, ...vui nhưbắt được vàng, giữa cái trời mưa phùn giá rét này thì có 1 phòng dù to hay nhỏ cũng vui lắm rồi. Cả nhà tôi gồm ba mẹ, tôi và 1 đứa em .Phòng nhỏ xíu , chỉ có đúng cái giường và cái tủ....eck
Tôi vào đi tắm thì rất thích vì hùi đó nhà tôi phòng tắm tồi tàn lắm, ở đây sáng loáng nêntắm thoả thích, nhưng là lạ là cứ vừa tắm vừanhư có ai đang nhìn....nhưng ko để ý nên tám xong rùi ngủ.
Cả ba mẹ cũng ngủ......Tối hum đó chuyện lạ xảy ra..
Mẹ tôi ngủ thì giật mình dậy la lên" tôi ko mún chết, anh Hương ơi( tên ba tôi), tôi múnchết". Cả nhà giật mình, hỏi ra thì mẹ bảo nằm mơ thấy bà kia giết mẹ..ba bảo thôi mơ thôi mà tại đi đường mệt quá.
cả nhà lại ngủ tiếp, lần này mẹ lại la lên" á á á" , cả nhà lại tỉnh dậy thì mẹ bảo " lại bà đó nữa, bả đuổi theo mẹ".....lúc này tôi còn nhỏ nên ko quan tâm lại lăn ra ngủ, nhưng tôi bítba tôi đã biết có chuyện ji rồi. ba suy nghĩ hồi rồi ngủ.
Lần này đến phiên tôi, tôi thì mơ thấy mẹ tôi bị chết, tôi khóc um sùm, trong giấc mơ, cái vía của tôi nó còn sợ nữa, cứ như thật. Sau đó tôi giật mình dậy thấy ba tôi kêu" sao tự nhiên mày khóc dữ vậy", tôi bảo " con mơ thấy mẹ bị giết"..
Sáng hum sau, ba đang chải đầu, nìn vào gương thì thấy có tấm hình bà nào treo ở cửa,ba biết rồi.....T_T liền ra hỏi bà chủ, bả kể cho nghe có bà đó bị giết...vân vân...
Thế rồi , mẹ tôi nói ba dọn đi ngay, đi liền konấn ná nữa, ba tôi kiu " để tui khấn bả xíu là im àh" nhưng ai tin ba được..có mình ba là ngủ ngon lành, tối nay mà bị nữa chắc teo luôn quá.
Thế là dọn đi ngay tức khác, đâm ra quên luôn mấy thanh sôcla xịn ở nước ngoài gửi tủ lạnh của bà đó..tiếc dễ sợ
...
năm lớp 12, buổi sáng sớm mình đang học bài thì í da... tự nhiên mắc quá, liền xin cô chạy ra WC...Ra đó rất thích...hehe vì đang giờhọc nên vắng te, khỏi phải đợi chờ.Mình rất hay chạy vào đi ở toilet thứ 3 tay phải vì ở đócó cái cửa sổ, thấy có vẻ thoáng đãng hơn.
Tự nhiên đang chạy vù vào đó, xong mình lạithì thấy cánh cửa không mở toang ra hết mày như là đằng sau đó có vướng cái gì đó, mình nghĩ là thùng rác nhỏ vì chỉ có cái đó làcó thể vừa. Thế là mình ấn nhẹ vô thì nghe có tiếng rên nhỏ nhỏ " hơ hơ".Mình hỏi " ủa có người hả?" nhưng ko thấy ai trả lời. 2 phòng bên thì ko có ai, mà nếu có người trong đó, sao ko đóng cửa mà lại đứng nép sát vào cửa và bức tường làm ji vì khoảng cách đó rất sát.....
Ghi ra thấy nhìu vậy chứ lúc đó trong đầu mình mấy cái suy nghĩ này chạy lẹ như phim dzậy, thế là nín thì nín mình phóng ra lun, kodám quay lại nữa....
thế là phải nhịn tới giờ ra chơi, sau này mìnhhết dám đi 1 mình lun...
các bạn thông cảm truyện này đúng ngắn mà ko có ghê, nhưng với mình cũng đủ ghê rùi, để mình nhớ thêm chuyện của bà nội mình nữa
...
sau đây là chuyện bà nội mình kể lại....
hùi đó có ông bán bánh chưng, bánh giò hay đi bán khuya. vì ổng hay đi bán khuya nên thường về nhà muộn.
Hum đó ổng đi bán khuya lắm, giỏ bánh vẫn còn đầy, ổng buồn lắm, nghĩ sẽ ko còn ai mua nên lủi thủi về nhà. Tự dưng ổng đi qua1 cái xóm nọ, có quá trời người kiu mua bánh của ổng, nhà nào cũng mua, thế là thoắt 1 cái ổng bán hết luôn.....Vui mừng về nhà ngủ.
Sáng hum sau ổng đếm lại số tiền hum qua bán bánh, vừa cười vừa kể cho vợ ổng nghe chuyện tối qua ổng bán đắt quá...nhưng nhìn lại thì toàn là đôla âm phủ ko.
ổng hoảng sợ chạy lại chỗ hum qua cái xóm đó...thì trời ơi, là cái nghĩa địa mà.....trên mấy cái mộ, mộ nào cũng có 2,3 cái bánh hết đó....rùi xong, ổng té xỉu lun...T_T
cái này mình nghĩ là ổng bị ma che mắt đó, ghê quá nhỉ
mình ko có thời gian, với lại lúc có thời gian ngồi viết cái này thì có 1 mình mà...sợ ghê lắm..hix hix.
...
Bà kể : hồi cái thời còn chiến tranh , xóm ( Cần Đước)có cái vách tườnh( giờ đã xây nhà) dùng để mấy thằng Tây xử ửu . Ngày nào cũng vậy , tụi nó đều lôi người ra cột đứng thàng hàng trên tường mà bắn . Bắn xong thì xác nằm la liệt , kêu người thân ra tìm xác mang về . Ko biết phải nguyên nhân từ đó hay ko mà ở xóm này hay có ma lắm . Ông Năm (rể của bà cố) lúc nhỏ , dang đứng trước hiên nhà thì thấy một cục lửa bự lăn từhẻm lăn ra tới ngoài cổng xóm gần bức tường xử tử . Chỉ có ông Năm thấy thôi , về ổng kể cho bà cố nghe thì bà cố nói là Ma , hồn của mấy ng` bị xử tử .
Chuyện này là mở đầu , ko ghê gì hết nhưng vẫn còn nhiều câu chuyện khác mà sắp tới nhok sẽ đồng hành cùng chị Huệ kể cho các bạn nghe .
...
Chuyện: Người đàn ông đứng trước giường....
Đây là câu chuyện do một bạn thân kể lại về việc mẹ bạn ấy nhìn thấy hồn về tìm.
Lúc đó đã khuya , cả nhà ngủ hết , cả mẹ cậuấy cũng ngủ . Nhưng rồi...bà ấy bỗng giật mình vì hàng loạt những tiếng gọi lạ :"chị ơi...chị...chị ơi..." . Bà không khỏi bàng hoàng vì một cảnh tượng ma quái . Bên ngoài mùng , đứng trước giường là hình ảnh một người đàn ông mặc áo trắng , đứng quay lưng về phía bà ấy , bà không thấy mặt , chỉ thấy đc lưng và tóc . Nhưng rồi bà không dám trả lới đành nhắm mắt ngủ . Sáng ra mới nhớ lại , đó là một trong hai người em đã chết của bà , một người chết vì đi lính ( dáng ng` cao) , một người chết vì bị mắc nghẹn(dáng bình thường) . Người mà mẹ bạn tôi thấy có dáng ko cao nên chắc có lẽ đó là ng` em chết vì mắc nghẹn của bà....
~*~
* * Hết

Key : Blog truyen ma kham phuc ba toi nang via khung khiep , Blog Truyện Ma : Khâm phục ba tôi nặng vía khủng khiếp